Duyên Nam

Thu đi rồi...



Thu đi rồi! Áo thu rơi tơi tả
Thay mây buồn, bao phủ cả không gian
Cành trơ trọi, đau xót quá.... lá vàng
Chim thương khóc ngỡ ngàng mùa đang trở
 
Lá thu bay như lỡ làng bỡ ngỡ
Nhưng cỏi lòng trăn trở những đổi thay
Dạ thu hương theo về gió heo may
Đã loãng mất, đọa đày người ở lại
 
Những cây  vườn còn đơm bông kết trái
Cây trong lòng vuôn xới mãi không lên
Bao nguồn nước về biển cả mông mênh
Như mời gọi... thuyền không nên cập bến
 
Qua bao mùa, lời xa xăm không đến
Biết làm sao....làm sao đếm lá thu
Ừ vẫn thế! Mùa thu có sương mù
Cỏ than khóc rồi thu mình nhỏ lại
 
Ừ vẫn biết ...người sẽ đi mãi mãi
Nhưng thu về.... lòng lại trải lá khô
Bụi tro tàn, vùi chôn xuống đáy mồ
Một quá khứ với vô vàn nỗi nhớ  
 
Thu đi rồi....sao lòng lại trăn trở....
 
Duyên Nam
(Carmel 11-18-2016)

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 7 tháng 12 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Thu đi rồi..."